Ngày thứ nhất đi học tập là giữa những kỉ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc sống của mỗi học sinh. Ngày khai giảng đầu tiên của em có gì quánh biệt, cảm giác của em thời điểm ấy như vậy nào? Em hãy nhắc lại đông đảo kỉ niệm ngày thứ nhất đi học của bản thân để ôn lại phần lớn kỉ niệm và chia sẻ kỉ niệm đáng nhớ ấy với bằng hữu của mình.

Bạn đang xem: Bài văn kể về ngày đầu tiên đi học

Bạn sẽ xem: 10 bài văn kể lại đông đảo kỉ niệm ngày trước tiên đi học, văn mẫu lớp 8

Mục Lục bài viết:1. Dàn ý2. Bài bác mẫu số 13. Bài xích mẫu số 24. Bài bác mẫu số 3 5. Bài xích mẫu số 46. Bài mẫu số 57. Bài mẫu số 6 (siêu ngắn)8. Bài mẫu số 79. Bài mẫu số 8 (siêu ngắn)10. Bài bác mẫu số 9


*

Những bài văn nhắc lại kỉ niệm ngày đầu tiên đi học

Và tôi còn nhớ, tôi vô tình làm cho lem mực vào một cuốn vỡ. Tôi khóc còn nhiều hơn thế cả thời gian làm rách nát bìa bao. Sau đó, chị tôi yên ủi một vài ba phút sau tôi bắt đầu thôi khóc. Tập vở, sách giáo khoa, cây viết viết, cặp táp những đã sẵn sàng. Đến tối, tôi không tài nào ngủ được, nên một cơ hội sau tôi mới thiếp đi. Đến sáng, sau khoản thời gian đã thức dậy làm vệ sinh cá thể xong thì cha chở tôi cho trườngCòn đưa cho tôi một quả bóng xinh xinh gồm hình khía cạnh cười. Tôi thấy những em học viên đến ngôi trường với gương mặt sáng sủa, vui vẻ. Tôi cảm thấy bản thân từ tin hơn hẳn khi tất cả bộ đồng phục tuyệt đẹp mắt trên tín đồ mình. Tôi thấy ngôi trường tôi vừa thoáng rộng mà vừa xinh xắn nữa. Các cái cây cao cao có color đỏ thắm. Gồm bốn cái xích đu ở bốn góc sảnh trường.

Tôi đơ thót tim khi nghe tới thây tiếng trống khai trường vang lên “tùng... Tùng... Tùng”. Cả trường bước đầu xếp mặt hàng ngay ngắn bên trên sân. Và không biết va vào đâu mà khủng hoảng bong bóng tôi sở hữu theo bị bê. Tôi cố gắng nén lại không khóc lên. Như mong muốn là có một các bạn kế bên chia giảm cho tôi một vài bông hoa để đi diễu hành. Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, cô giáo công ty nhiệm đón học viên lên lớp với cái bạn chia hoa khi nãy lại ngồi kề bên tôi. Mùi hương lạ mắt của tập vở mới bỗng dưng xông lên vào lớp. Đến giờ ra chơi bên cạnh đó chỉ có tầm khoảng mười lăm phút. Tôi ngồi vào lớp, lừng khừng chơi cùng với ai. Và đùa trò gì nhưng tất cả một đám các bạn đến rủ tôi chơi. Tôi cảm thây xúc động có tác dụng sao! khi ra về, tôi vẫy tay xin chào tạm biệt các bạn mới của bản thân mình và lên xe. Bóng chúng ta xa dần với tôi cảm thấy trong tâm mình dơ lên một cảm xúc xao xuyến kỳ lạ thường.Ngày đầu tiên đi học của tớ là như thế đó. Những kỉ niệm tyệt vời ấy luôn luôn đọng lại vào trí óc của mình và cũng gần như kỉ niêm ấy thúc giục tôi vào bài toán học giỏi hơn. Vị vậy, tôi quyết trung tâm học tốt để ko phụ lòng cha mẹ. 

 

5. Kể lại đầy đủ kỉ niệm ngày đầu tiên đi học, chủng loại số 5:

Thời học viên là quãng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Bởi vì vậy, các kỉ niệm thêm bó cùng với tuổi thần tiên ấy cũng trở thành không khi nào phai nhạt trong tâm địa khảm bọn chúng ta. Và với tôi, mà không, với tương đối nhiều người nữa, ngày khai trường đầu tiên sẽ là hồi ức tươi sáng nhất, nhằm lại ấn tượng sâu nhan sắc nhất.

Ngày khai trường thứ nhất của các bạn như ráng nào?Còn cùng với tôi, kia là một buổi sang ngày thu trời vào xanh. Mẹ gọi tôi dậy từ sáng sớm, rồi lại tất bật chuẩn bị cho tôi; nào xống áo đồng phục, sách vở, rồi nấu nạp năng lượng sang cho tất cả nhà. Nhì mẹ mắc như vậy, tôi âm thầm tự nhủminhf phải lau chùi thật nhanh lẹ để mẹ không hẳn nhắc nhở. Ấy vậy mà cứ một lúc bà mẹ lại giục tôi “Quỳnh ơi nhanh lên nào không lại muộn giờ mất!” thời điểm ấy, tôi nghĩ thầm, chắn chắn khai ngôi trường sẽ có không ít chú công an, ví như mình đi muộn, chị em sợ mình sẽ ảnh hưởng các chú ấy bắt buộc phải phải luôn mồm thúc tôi như vậy. Thế cho nên tôi quáng quàng cả lên, ăn vội mấy miếng cơm trắng rang với lúc này, người giục bà bầu tôi chở đi khai trường sớm lại đó là tôi. Người mẹ cười nhân hậu và êm ả dịu dàng nói “Cứ thư thả thôi con ạ, còn nhanh chóng mà, ăn uống cho no đã” Rồi cho tới lượt tía tôi chậm chạp nói “Hôm nay nhỏ đã là học sinh lớp một rồi, nên ngoan với biết nghe lời mọi fan hơn nữa, không còn nhõng nhẽo, có tác dụng nũng bố mẹ như các em bé xíu nữa nghe chưa! vào lớp con phải nỗ lực nghe gia sư giảng bài, cố gắng tập đọc, tập viết, dành được rất nhiều điểm 10, con có hứa với bố không?” Tôi nhi nhí đáp: “Dạ, gồm ạ!” Tôi chào bố và ra sân lên xe, bà bầu chở cho tới trường. Bé đường bây giờ thật đông đúc cùng nhôn nhịp, tôi nghe chị em bảo, hôm nay, các bạn, những anh các chị cũng đi khai giảng như tôi. Tôi yêu thích và tò mò và hiếu kỳ về ngôi trường mới, không còn sợ chú công an như lúc trong nhà nữa. Tới rồi! Ngôi trường mới của tôi. Ôi! Đẹp quá! Tôi thốt lên trong niềm sung sướng. Ngôi trường thoáng rộng và khang trang, trong sảnh trường gồm cả một vũng nước trong cầm cố và vườn cây với đủ các lời hoa. Đến ở đâu tôi cũng chỉ cho bà mẹ những phát hiện new của mình.


*

Kể lại hầu như kỉ niệm ngày trước tiên đi học tập ngắn gọn

Tới sảnh trường, tôi được mẹ đem vào hàng của lớp1A2. Chúng tôi, đều cô bé, cậu nhỏ xíu học trò lớp 1 phi vào lễ chào cờ đầu tiên. Tôi thắc mắc thiếu hiểu biết nhiều sao bên trên cổ của các các bạn lớp lớn, ai cũng đều đeo mẫu khăn màu đỏ. Về sau tôi được người mẹ giải thích, giả dụ tôi cố gắng học tập cùng đạt kết quả cao sẽ tiến hành kết nạp làm cho đội viên team thiếu niên tiền phong tp hcm và cũng trở thành được đeo khăn quàng đỏ như các anh chị em ấy. Sau khi kết thúc nghi lễ xin chào cờ, cô hiệu trưởng lên nhắc nhở và căn dặn học viên nhiệm vụ năm học mới. Lúc cô đánh hầu hết tiếng trống đầu tiên, cũng là lúc từng chùm bóng bay sặc sỡ được thả lên trời. Buổi lễ hoàn thành và chúng tôi trở về lớp. Bất chợt, tôi nhấn ra… mẹ, mẹ đâu rồi! Tôi hốt hoảng đảo mắt mọi sân trường, vẫn ko thấy bà mẹ đâu. Tôi òa lên khóc nức nở. Bất chợt tôi nhận biết có một bàn tay đặt trên vai mình, tiếp đến là tiếng nói nhẹ nhàng “Em bé ở lớp nào? Sao đứng ở đây khóc mà không vào lớp đi?” Tôi ngước đôi mắt lên, một chi to tuổi hơn tôi, dáng thon dài gầy, tóc thắt nhị bên. Tôi vừa nói, tiếng nói nghen ngào trong giờ đồng hồ khóc “Em…em học lớp 1A2. Em chẳng thấy mẹ ở chỗ nào cả hu… hu…” Chị phì cười rồi nói: “Em bé bỏng ngốc, chắc người mẹ em về rồi, em vào lớp đi, bao giờ học tuy nhiên thì mẹ sẽ cho tới đón” Tôi thơ ngây hỏi chị: “Chị ơi, cầm cố lúc nào học song hả chị? Em nghe chị láng giềng bảo bắt buộc học 12 năm cơ, thay lúc nào em phệ em to em mới được chạm mặt mẹ à chị? À chị ơi, em ngần ngừ lớp 1A2” “Không bắt buộc đâu em à, em học từ bây chừ đến buổi trưa, mẹ sẽ đến đón”, vừa nói chị vừa dẫn tôi tới một phòng học tập “Đây là lớp 1A2, em cố gắng học tập giỏi nhé! Thôi kính chào em. Chị cũng nên về lớp đây!” Nói rồi bỏ ra chạy đi, thoắt cái đã hết thấy chị đâu nữa. Mãi về sau này tôi new phát hiện, mình chưa hỏi tên, nhưng loại hình ảnhcao ốm và mái tóc thắt bím phía 2 bên của chị vẫn để lại ấn tượng không bao giờ quên vào tôi.

Tôi lao vào lớp, một cảm xúc thật nặng nề tả: lạ lẫm, kinh ngạc và tí chút lo sợ. Thầy giáo xếp chỗ ngồi cho shop chúng tôi thật nhanh chóng. Chỉ đến lúc đã lặng vị trong ghế ngồi mới, tôi mới có dịp quan cạnh bên lớp học, thầy giáo và những người dân bạn mới. Cảm xúc xa lạ biến đi đâu mất, cô giáo nhắc công ty chúng tôi lấy giấy tờ viết bài bác tập viết đầu tiên. Không gian trở phải vắng lặng. Sảnh trường vừa đông đúc, nhôn nhịp là thế, giờ đã mất một bóng người. Giờ đồng hồ đây, tôi chỉ với nghe thấy tiếng lích chích của vài ba chú chim non và tiếng đọc bài bác của cô giáo…“Ngày thứ nhất đi học, mẹ dắt tay tới trường, em vừa đi vừa khóc, người mẹ dỗ dành yêu thương… Ngày đầu như thế đó, cô giáo như chị em hiền, …” Ngày trước tiên ấy trôi qua, tuy nhiên những cảm giác sẽ không khi nào mờ phai, và với tôi, chiếc ngày ấy như chỉ mới là ngày hôm qua mà thôi, hồ hết vui, buồn, hạnh phúc, yêu thích thú, bỡ ngỡ, khiếp sợ trong ngày đầu cho tới lớp là đầy đủ dư âm cho tới tận mai sau. 

6. Kể lại đông đảo kỉ niệm ngày trước tiên đi học, mẫu số 6:

Đã mấy năm trôi qua rồi, bây chừ tôi sẽ khôn lớn. Như thể nghe thấy tiếng trống vang lên buổi tựu trường đầu tiên của tôi với tôi cũng tưởng rằng điều đó như vừa mới xẩy ra thôi.

Vào buổi tối hôm trước lúc buổi tựu trường thứ nhất của tôi, bố tôi chuẩn bị cặp sách, bà bầu thì ủi áo quần để sẵn sàng cho tôi tới trường vào ngày mai. Phần nhiều thứ rất nhiều đã được sẵn sàng sẵn sàng. Tôi thì háo hức đợi cho ngày mai vày đó cũng chính là sự từ hào của ba mẹ. Mong ước của mình là thấy nhỏ mình được cấp cho sách mang đến trường. Sáng sủa hôm đó, tôi tỉnh dậy thật sớm cùng vệ sinh cá thể xong, tôi từ mặc áo xống của mình, treo cặp sách sẵn sàng. Ọuang cảnh trên tuyến đường thật kì lạ, khác hoàn toàn so với trước đây, đa số thứ xung quanh đều được ráng đổi. Từ bỏ những kho bãi đất trống đang thành rất nhiều ngôi công ty lớn, từ bỏ những tuyến đường hẹp đã trở thành một tuyến đường rộng rãi, thoáng mát. Khi tới trường, tôi thấy ngôi ngôi trường “ôi chao, sao to lớn quá vậy? tất nhiên đó là một trong sự không thể tinh được trên khuôn mặt của tỏi. Tôi bị choáng ngợp với không dám bước vào nhưng khi thấy ai ai cũng đang vui vẻ phi vào thì tôi lại xem xét lại, cách qua cánh cổng sẽ là một nhân loại kì diệu sẽ mở ra. Thế giới kì diệu ấy sê giúp họ khôn lớn, hiểu rằng những kiến thức cần phải có và quen biết được nhiều bạn bè mới, thầy cô mới, đem về cho ta biết bao điều thú vị. Thời gian xếp hàng, người nào cũng đều đứng nghiêm chỉnh để bước vào lớp. Lao vào lớp học, tôi thấy rất hoàn hảo nhất vì bàn và ghế được bố trí ngăn nắp, gọn gàng gàng. Những lớp khác cũng hầu như như vậy. Tôi nghe nói bên Nhật, ngày toàn dân chuyển trẻ mang đến trường, người nào cũng tạm thời gác quá trình của mình để tham gia buổi lề khai trường năm học mới. Đối với người Nhật, đó đó là ngày đặc biệt nhất. Tới khi gặp gỡ cô giáo công ty nhiệm, tôi cứ sợ hãi ràng cô sẽ khá nghiêm tương khắc và khôn cùng dữ tính đến khi qua ngày tiết học trước tiên thỉ tôi bắt đầu biết rằng cô là một trong những cô giáo rất đon đả trong việc giảng dạy, hiền lành, yêu thương thương cùng tận tình giúp đờ chúng tôi trong việc học tập. Sau khoản thời gian học không còn ngày trước tiên thì tôi lại mong ước ngày hôm sau mau mau mang đến để tôi được tới trường và khám phá nhiều điều thích thú hơn nữa.

Suốt mấy năm qua, kí ức kia sẽ luôn luôn ghi khắc trong tâm địa tôi. Nhớ lắm kí niệm tuổi học trò ơi!

 

7. Kể lại gần như kỉ niệm ngày trước tiên đi học, chủng loại số 7:

Vậy là năm nay em sẽ là một học viên lớp 8 rồi đó, đã là một cô học viên chững trạc không phải như ngày này của 8 năm về trước. Tám lần được dự lễ khai trường, dẫu vậy buổi khai trường đầu tiên vào lớp Một vẫn luôn để lại vào kí ức em tuyệt hảo sâu đậm độc nhất và chắc rằng em đang không khi nào quên được kỉ niệm vào trong ngày hôm đó.

Xem thêm: Ha Ccp Là Gì - Các Cây Quyết Định Ccp Trong Hệ Thống Haccp

Đêm ngày hôm trước ngày khai giảng, em sống trong thâm tâm trạng ói nao, háo hức, chắc đó cũng là trung khu trạng chung của các bạn mới ban đầu đi học tập như em. Gồm một điều gì đó lạ lắm, quan trọng đặc biệt lắm đang xẩy ra trong tòa nhà bé nhỏ của gia đình em. Như hay lệ Mẹ luôn luôn là người sẵn sàng đầy đủ đều thứ quan trọng cho em. đầy đủ cuốn sách giáo khoa, đầy đủ cuốn vở gi bài đủ một số loại với đông đảo hình chuột Mikey, công chúa váy hồng… chiếc bảng nhỏ, phấn viết, thứ lau, cây bút mực, cây viết chì… đủ cả. Em xếp gọn từng sản phẩm công nghệ trong cái cặp xinh xinh tất cả hai quai nhằm đeo lên vai mang đến tiện. Toàn bộ mọi thứ vẫn sẵn sàng cho 1 ngày khai trường ấn tượng.