mặc dù có đi “bốn phương trời” thì bạn cũng trở nên chẳng thể tìm thấy đều hình hình ảnh về một miền quê thân thương nên sống mà bình dân như ở việt nam quê mình… nếu như như trong nhỏ mắt của những khác nước ngoài phương xa, quê hương vn là một miền khu đất xa xôi với phần lớn danh lam chiến hạ cảnh khét tiếng cao vời thì trong tôi quê hương nước ta chỉ là 1 trong nơi giản dị, yên ổn bình và siêu đỗi thân quen.


*
Không ngờ vn quê mình cũng đều có nơi đẹp mang đến thế.

Không chỉ bao gồm địa danh du ngoạn nổi giờ đồng hồ mà vn còn gợi cảm biết bao bước chân du khách ngay sát xa bởi những nét xin xắn vẫn còn ấn tượng nét hoang vu cổ kính của những cánh cùng với hình ảnh là phần đa lũy tre làng, đồng lúa xanh mướt với làng quê thanh bình, mộc mạc.

Bạn đang xem: Cảnh làng quê thanh bình

*
Những hình hình ảnh làng quê luôn luôn in đậm trong tâm trí của mỗi người.

*
Ba đang đi xịt thuốc sâu mang lại lúa.

Và số đông nét chân phương, giản dị và đơn giản ấy chẳng tất cả một tự ngữ nào tất cả thể diễn tả một biện pháp trọn vẹn cùng đủ đầy nhất… để rồi nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng bắt buộc thốt lên rằng: “Quê hương thơm là gì hở mẹ… mà giáo viên dạy đề xuất yêu?”.

*
Mẹ với em thuộc vi vu bên trên chiếc xe đạp điện tróc sơn thân quen thuộc.


*
Những ánh trăng xoàn soi chiếu trên từng cánh đồng xanh.

Nếu như trong nhỏ mắt của những khác nước ngoài phương xa, quê hương vn là một miền đất xa xôi với gần như danh lam chiến hạ cảnh khét tiếng cao vời thì vào tôi quê hương nước ta chỉ là một nơi giản dị, lặng bình và vô cùng đỗi thân quen.

Xem thêm: Bất Ngờ 15 Công Dụng Của Bồ Kết, 5 Công Dụng Bất Ngờ Của Trái Bồ Kết

*
Cánh đồng xanh ngạt ngào xanh và thơm thơm hương thơm lúa mới.

*
Mẹ vẫn dắt trâu trở về...


Quê mùi hương trong tôi còn là những cánh đồng lúa chín; là những bãi nương dâu xanh ngàn; là những bọn trâu, bọn bò đang gặm cỏ giữa đồng; là đông đảo cây cổ thụ nghìn năm hay trăm tuổi; là những tuyến đường đất tung tăng đến lớp sau những buổi trưa hè nóng bức; là những mẩu truyện cổ người mẹ kể năm nào; là rất nhiều lũy tre xanh, sông thu êm đềm, là gần như ngày nắng nóng bắt cá thân đồng; là những giờ chiều thả diều đá bóng”…

Quê mùi hương trong tôi là vậy đấy! Đơn giản dịu nhàng, thanh khiết và khôn cùng đỗi chân phương mà mỗi một khi ai ra đi cũng ói nao đến ngày trở về…

*
Quê mùi hương trong tôi là nhỏ diều biếc.

*
Hình ảnh người phụ vương với đôi vai bé vác cuốc ra đồng cũng không còn xa lạ so với chúng ta.

Có thể xuất xứ điểm của chúng ta không giống nhau dẫu vậy dù chúng ta có hiện ra từ làng mạc quê bần cùng hay đô thị xô người yêu thì họ cũng có chung một nguồn cội, một quê hương mang thương hiệu “Việt Nam”…

Dù là chúng ta hay tôi thì cũng các được quê hương nuôi chăm sóc ta khôn lớn, cứng cáp bằng gần như ký ức tuổi thơ. Và dù bạn hay tôi thì quê nhà cũng đó là điểm tựa vững chắc và kiên cố để ta phi vào đời nhưng mà sải cánh cất cánh dài và bay xa…

*
*
*
Về trên đây đi em rồi mình cùng nhau đi chăn trâu, chăn vịt nào!

Điều đó càng trở đề nghị thấm thía hơn khi tôi phát hiện một bộ hình ảnh tuyệt đẹp về bức tranh sống cồn của thôn quê vn được nhiếp ảnh gia Nguyễn trằn Việt Khánh tương khắc họa vừa đủ qua phần lớn nếp sống sinh hoạt hàng ngày của tín đồ dân quê mình…

Đơn giản là thế, mộc mạc là chũm và tinh khiết là thế nhưng cũng đủ khiến cho nhiều fan con xa quê như tôi phải luôn luôn thổn thức với nôn nao ngày được trở về lúc nhìn số đông tấm ảnh này.

*
*
Những tuyến đường làng dẫn lối em cho tới trường...

Nhiều lúc giữa chốn thành thị phồn vinh rực rỡ, giữa những bộn bề cuộc sống, trong số những âu lo tất thảy, tôi thấy mình căng thẳng mệt mỏi và đơn côi trên hành trình mưu sinh nhưng lại chẳng thể trở về phần lớn ngày thơ nhỏ xíu làm chúng ta với hầu hết ký ức tuổi thơ hồn nhiên và trong trẻo… thoải mái và tự nhiên tôi thấy nhớ… nhớ phần đa ngày thơ bé, nhớ đông đảo ngày đang xa đến lạ…

Ôi quê hương tuyệt diệu, khi nào cho đến ngày xưa!

Nào thuộc quay ngược thời hạn để trở về địa điểm miền quê thanh thản đáng sống với rất nhiều bức hình tiếp sau đây nhé!

*
Thân quen thuộc không, ai ai cũng có một ngôi trường tiểu học đáng nhớ...

*
Những chú gà ăn uống tranh cả cám của bò...

*
Hình ảnh cậu bé đang vuốt ve, trò chuyện với chú trâu nhà.

*
Đường quê một trong những nắng chiều tà.

*
Có ai đó đã từng chưa hẳn đi chăn trâu?

*
Những lũ trâu thong dong gặm cỏ trên đồng làng.

*
Hoạt rượu cồn lao động phân phối thường nhật của các người dân quê.

*
Đôi chân è cổ mẹ đi làm việc đồng...

*
Hay thân phụ đạp xe vác cuốc ra thăm đồng... Là số đông hình hình ảnh thân quen không thể nào quên.