Bạn đang xem: Sang thu của hữu thỉnh
- chùa Non Nước (Lê Thánh Tông)- mùa thu (Xao xác lượn vòng theo gió) (Apollon Maikov)- gia sư (Khuyết danh Việt Nam)- Hai bài xích thơ thu (Hồ Dzếnh)- Thu thoải mái (Nguyễn Thuỵ Kha)
một số bài thuộc tác giả
- Thơ viết làm việc biển- Hỏi- Chiều sông Thương- trên một loại xe tăng- ngày hạ đi đâu

Bỗng phân biệt hương ổiPhả vào vào gió seSương dùng dằng qua ngõHình như thu đang vềSông được dịp dềnh dàngChim bước đầu vội vãCó đám mây mùa hạVắt nửa bản thân sang thuVẫn còn từng nào nắngĐã vơi dần cơn mưaSấm cũng bớt bất ngờTrên hàng cây đứng tuổi.
Xếp theo: Ngày gửiMới cập nhật
Trang một trong những tổng hàng đầu trang (8 bài trả lời)<1

Xem thêm: “ Đây Thôn Vĩ Dạ Là Bức Tranh Đẹp Về Một Miền Quê Đất Nước Là Tiếng Lòng
Cảm nhấn khổ thơ cuối bài “Sang thu”
Cuối hạ, thu cho mang theo những cảm hứng bất chợt để lại trong tim ai đông đảo bồi hồi, bâng khuâng về một ngày thu nồng nàn, êm ái. Mùa hè đi nhằm nhường chỗ cho phụ nữ thu dịu dàng bước tới, sự chuyển mình giữa hai mùa thật dịu nhàng với ngập chấm dứt như giữ luyến, vương vít một cái gì đấy của thời vẫn qua.Khoảnh xung khắc ấy thật đẹp, nhưng không phải ai cũng dễ dàng thừa nhận thấy. Riêng đơn vị thơ Hữu Thỉnh thì khác, ông vẫn có một chiếc nhìn thật tinh tường, một cảm nhận thật dung nhan nét và một cách sống hoà hợp với thiên nhiên cần mới rất có thể vẽ lại bức ảnh in dấu sự thay đổi của đất trời qua bài xích thơ quý phái thu – linh hồn của tất cả bài thơ chỉ vẻn vẹn trong nhì từ thế thôi, song ý nghĩa sâu sắc chất đựng trong nhị từ ngắn ngủi ấy lại không thể ít. Và chắc rằng những ý nghĩa đó, lại tập trung nhiều hơn thế nữa vào khổ thơ cuối bài:Vẫn còn bao nhiêu nắngĐã vơi dần cơn mưaSấm cũng giảm bất ngờTrên hàng cây đứng tuổiMở đầu khổ thơ vẫn là nắng với mưa của ngày hạ đấy thôi, nhưng chỉ nên “vẫn còn” cùng “vơi dần” – tất một ngày dài một nhạt đi, chứ không phải như cái nắng gay gắt, chói chan cùng trận mưa ào, xối xả của một mùa hạ sống động nữa. Dường như vẫn còn luyến nuối tiếc lắm, nhưng ở đầu cuối hạ vẫn phải đồng ý rằng: “thu sang” cùng hạ buộc phải đến một chân trời khác. Bằng thẩm mỹ và nghệ thuật ẩn dụ sâu sắc, Hữu Thỉnh đã xong xuôi khổ thơ qua hai câu văn ngấm đẫm triết lý xứng đáng để ta bắt buộc suy ngẫm:Sấm cũng sút bất ngờTrên mặt hàng cây đứng tuổi.“Sấm” – solo thuần là một trong hiện tượng đặc thù của mùa hạ lúc trước và sau cơn mưa lớn, “cây đứng tuổi” – theo nghĩa dễ dàng nắm bắt nhất thì kia chỉ là các chiếc cây đã những tuổi do sống thọ năm. Nhưng điều nhưng mà Hữu Thỉnh ao ước gửi đến chúng ta đâu chỉ là số đông điều giản solo đến thế, mà “sấm” tại chỗ này cũng được xem là những thăng trầm, sóng gió của vòng đời luôn biến đổi và qua hầu như gian nan, thử thách ấy, nhỏ người cũng sẽ đổi thay một cách khỏe mạnh hơn và vững quà hơn. Hình hình ảnh “hàng cây đứng tuổi” – tức chỉ bạn từng trải, đông đảo con người đã nếm được không còn mùi vị ngọt ngào, cay đắng, mặn mà lại hay chua chát của cuộc sống, và tất yếu khi họ đã làm nghiệm qua những trở ngại đó, thì bây giờ sẽ không phải rơi vào tình nắm xao cồn hay lung lay trước những biến hóa cố của vòng xoáy cuộc đời nữa. Quan sát sâu rộng qua nhì câu thơ trên, Hữu Thỉnh có muốn nói lên sức khỏe của dân tộc việt nam thật kiên cường và bất khuất, thật dũng cảm và mạnh khỏe chống lại bọn giặc không tính xâm để gửi trọn tinh thần yêu đến Tổ quốc, quê hương và đảm bảo an toàn bờ cỏi nước nhà.Từ bao nỗi suy tư của mình, Hữu Thỉnh đã đóng góp thêm phần làm cho tất cả bài thơ cùng khổ thơ cuối thêm nhiều ý nghĩa sâu sắc sâu sắc, in dấu trong lòng người hiểu một tuyệt hảo khó phai mờ về một mùa thu tha thiết, nồng hậu và cả mùa hạ sống động của dĩ vãng nữa. Cũng chính vì lẽ đó, cơ mà ta cảm thấy yêu thiên nhiên hơn, yếu chiếc giao mùa và sự chuyển biến của đất trời bên trên quên hương mình, cũng giống như yêu vòng tuần hoàn máu chạy khắp cơ thể qua chính con tim này!