Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là 1 trong những tác phẩm như thế. Được sáng sủa tác vào năm 1976, bài bác thơ mang đậm màu trữ tình này đã khắc ghi tình cảm sâu lăng, tôn kính cảu nhà thơ lúc hoà vào trong dòng người viếng lăng Bác. Bài thơ cũng chính là tiếng nói, là nỗi niềm trung khu sự của nhận dân Nam bộ và nhân dân toàn quốc dành mang lại Bác.

Bạn đang xem: Viếng lăng bác bài thơ

Mở đầu bài bác thơ là cảm hứng của người sáng tác khi vừa bước đi vào lăng. Bên thơ xưng “con” và điện thoại tư vấn “Bác”; lời thơ giản dị, mộc mạc mà lại chát chức bao tình yêu gần gũi, thân thương, kính trọng chủ tịch Hồ Chí Minh của ông. Điều đó càng cho thấy thêm Bác là 1 trong con nguời vô cùng hoà đồng và gần gũi. Bao gồm vậy bên thơ Tố hữ có viết “Người là Cha, là Bác, là Anh”. Chi tiết thơ “Con ở miền Nam” còn mang một sắc thái đầy xúc độgn. Khúc ruột miền nam là miền khu đất xa xôi mà bác không nguôi ngóng chờ, cho đến những từ lâu luc lâm bình thường thì trái tim ngươờ vẫn luôn luôn huớng về mìen nam giới ruột thịt. địa điểm đó gồm biết bao đồng bào ta vẫn ngày đêm chiến tranh và kiêu dũng hy sinh vị một nàgy mai non sông thống nhất. Nhưng…Bác đã không chờ được đến ngày đó. Bạn đã ra đi trường tồn vào cõi vĩnh hằng để lại muôn vàn niềm yêu mến tiếc đến nhân dân ta. Câu thơ đầu gọn gàng như một lời thông tin nhưng lại chứa chan bao tình xúc cảm độgn, bổi hổi của tác giả so với vị thân phụ già chiều chuộng của dân tộc.

Và trong cái rộng lớn sương mù của mối ngày mùa thu Hà Nội, qua con mắt thi nhân của Viễn Phương, ta bỗng nhiên tìm thấy một “hàng tre” Việt Nam. Đến cùng với Bác, mang lại với hàng tre, ta như mang lại với quê hương làng mạc, đến với căn nhà tranh âm vang lời ru của bà, của mẹ; đén với bác là mang lại với dân tộc bản địa mình, thế mới đẹp có tác dụng sao! Hình ảnh nhân hoá mặt hàng tre “bão táp mưa sa đứng thẳng hàng” còn là hình tượng bất diệt của con bạn VN kiên cường, bất khuất biền bỉ. Màu xanh da trời của tre chủ yếu là blue color của sức sốg VN, greed color của hy vnọg, niềm hạnh phúc và hoà bình. Đây quả là một tứ thơ độc đáo, giàu chân thành và ý nghĩa tượng trưng:

“Con ở miền nam bộ ra thăm lăng Bác

Đã thấy vào sương hàng tre chén bát ngát

Ôi sản phẩm tre xanh xanh Việt Nam

Bão táp mưa sa đứng trực tiếp hàng”

Và công ty thơ phải chiều chuộng Bác lắm bắt đầu viết được hầu hết hình hình ảnh ẩn dụ tài tình này:

“Ngày ngày khía cạnh trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng cực kỳ đỏ”

Cũng là “mặt trời” nhưng mà “mặt trời” sống câu thơ trước tiên là phương diện trời của thiên nhiên vũ trụ, ngày ngày tỏ sáng, đem sự sống và cống hiến cho muôn loài, vạn vật, nó cũng có lúc quạnh quẽo, u ám. Còn “mặt trời” của thừa nhận dân VN. “mặt trời” vào lăng thì vẫn luôn chiếu ánh sáng vĩnh hằng, đỏ mãi. Bác chính là vầng phương diện trời hồng toả tia sáng sủa soi rọi nhỏ đừơng giúp dân tộc bản địa ta thoát khỏi kiếp đời nô lệ, là sức mạnh giúp dân chúng ta chèo lái chiến thuyền cách mạng cập cảng vinh quang, đi mang lại bờ win lợi. Dù cho đã ra đi lâu dài nhưng bác vẫn luôn bất tử, tư tưởng hồ chí minh vẫn luôn trường tồn, soi băng thông lối cho dân tộc bản địa ta đứng lên.

Hoà nhịp với gần trăm triệu cẳng bàn chân VN, sản phẩm triệu bàn chân lao độgn trên cố gắng giới, Viễn Phương ngậm ngùi xúc động bước vào lăng:

“Ngày ngày dòng tín đồ đi trong thương nhớ

Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân”

Hình ảnh dòng người vào lăng viếng bác được người sáng tác ví như tuy vậy trànghoa nhấc lên người. “Bảy mươi chín” tràng hoa, ấy là bày mươi chín màu sắc xuân, bày mươi chín năm cống hiến, hy sinh hết bản thân của Bác so với dân tộc với nhân dân ta. Cùng quả thật, Bác đó là mùa xuân, và mùa xuân ấy đã tạo nên cuộc đời người dân cả nước nở hoa. Điệp ngữ “ngày ngày” đứng mỗi ý thơ giữ vị trí “nhãn tự”, vừa diễn tả một qui pháp luật trình trường đoản cú của dòng bạn vào lăng viếng Bác, lại vừa diễn tả một qui luật tự nhiên và thoải mái của chế tạo ra hoá.

Đứng trước sự vĩ đại, to mập của Bác, ta cũng vô thức bị mẫu thơ cuốn với trong lăng lúc nào ko hay:

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên

Giữa một vầng trăng sáng nhẹ hiền

Vãn biết trời xanh là mãi mãi

Mà sao nghe nhói ngơi nghỉ trong tim”

Bác đang nằm đây, tức thì trước mắt nhà thơ, hiền đức hậu, hiền từ như một vầng trăng “dịu hiền”, mát mẻ mà vãn trong sạch rạng ngời.Ta có cảm giác như bác vẫn không đi xa, vẫn không rời khỏi trần thế này mà fan đang ngủ đấy thôi. Lí trí thì nói bác bỏ đang ngủ, nghĩa là Bác vẫn còn đấy sống mãi với khu đất nước, với dân tộc bản địa ta như trời xanh còn mãi trên đầu. Từng ngày ngẩng đầu quan sát ta lại thấy trời xanh, lại thấy Bác. Bác bỏ không khi nào mất, bác sống mãi cùng dân tộc bản địa ta, trong mỗi cuộc đời, trong mỗi sự vấn đề mà họ làm vì hòa bình tự do, vì chủ nghĩa làng mạc hội. Ta biết thế, ta nghĩ mặc dù thế sao tim ta vẫn “đau nhói”, đôi mắt ta vẫn trào dâng khi nhận biết rằng: Bác đã mất nữa! Khổ thơ thứ hai với ba là 1 trong chuỗi những hình ảnh vũ trụ: phương diện trời, vầng trăng, trời xanh lồng vào với nhau như để ca ngời tầm dáng lớn lao của Bác; đồng thời miêu tả lòng tôn kíh vô hạn của tác giả, của nhân dân đối với vị thân phụ già mến yêu của dân tộc.

Bài thơ bước đầu bằng sự khiếu nại “Con ở miền nam bộ ra thăm lăng Bác” và cũng dứt bằng cụ thể “Mai về miền Nam”. Đây là giờ phút sắp chia ly với Bác, trung tâm trạgn đơn vị thơ tràn trề niềm nâng niu xen lẫn bùi ngùi, lưu giữ luyến. Điều này được thể hiện nay qua hình hình ảnh cuờng điệu: “Thương trào nước mắt”:

“Mai về khu vực miền nam thương trào nước mắt

Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác

Múon làm cho đóa hoa toả mùi hương đâu đây

Muốn làm cho cây tre trung hiếu chốn này”

Tình yêu thương xót nén giữa tam hồn sẽ làm nảy sinh bao ước muốn: “muốn là bé chin” nhằm dâng thông báo hót vui, “muốn là đoá hoa” dâng hương thơm ngát, “muốn làm cho cây tre trung hiếu” canh gác đưa ra giấc ngủ im lành của Bác. Tiết điệu khổ thơ hôm nay dồn dập cùng với điệp ngữ “muốn làm” đề cập lại đến bố lần và các hình ảnh liên tiếp xuất hiện thêm như một cái khát khao mãnh liệt ở trong nhà thơ ao ước được gần bác mãi mãi.

Bằng toàn bộ tình cảm chan thành, Viễn Phương đã làm cho “Viếng lăng Bác” thay đổi một bản tình ca bất tận để lại ấn tượgn sâu sắc cho bao fan dân Việt Nam. Bài xích thơ hay không chỉ vì các nghệ thuật, kĩ sảo khác biệt mà quan tiền trọgn hơn, sẽ là sự phối kết hợp nhuẫn nhị giữa cái “tâm” của một nguời con yêu nước và chiếc “tài” của bạn nghệ sĩ. Không hề ít năm tháng đã trải qua nhưng mỗi rứa hệ đọclại “Viếng lăng Bác” đều mừng đón vào trung tâm hồn bản thân một tia nắng tư tưởng, tình cảm của phòng thơ cùng đồng thời cũng ngấm nhuần vẻ đẹp trong suốt, lấp lánh lung linh toả ra từ chủ yếu cuộc đời, trí tuệ với trái tim bác bỏ Hồ.

Em hãy phân tích bài xích thơ “Viếng lăng Bác” của phòng thơ Viễn Phương – bài bác làm 2

 Sau ngày bác bỏ Hồ “đi xa “, bài thơ Viếng lăng bác của Viễn Phương là trong số những bài thơ viết về Bác rực rỡ nhất. Bài bác thơ diễn tả niềm kính yêu, sự xót thương với lòng biết ơn vô hạn của phòng thơ đối với lãnh tụ bằng một ngữ điệu tinh tế, giàu xúc cảm sâu lắng. Nó đã có được phổ nhạc, lưu giữ truyền sâu rộng lớn trong nhân dân. Câu thơ mở đầu cho thấy xuất xứ của bài thơ:

Con ở miền nam bộ ra thăm lăng Bác

Từ mặt trận miền Nam, bên thơ Viễn Phương với theo bao tình yêu thắm thiết của đồng bào với chiến ra viếng lăng bác hồ chí minh Hồ kính yêu. Đây là cuộc hành mùi hương của người chiến sĩ. Tự xa, bên thơ đã thấy hàng tre ẩn hiện tại trong sương sương trên quảng trường Ba Đình lịch sử. Màn sương trong câu thơ gợi lên một không khí thiêng liêng, huyền thoại. Cây tre, mặt hàng tre “đứng thẳng hàng” vào làn sương mỏng, ẩn hiện thấp thoáng, mang màu sắc xanh xanh. “Hàng tre xanh xanh” khôn cùng thân thuộc được nhân hóa, trải qua “bão táp mưa sa “vẫn “đứng thẳng hàng” như dáng đứng của con người việt nam kiên cường, quật cường trong tứ nghìn năm định kỳ sử:

Con ở miền nam bộ ra thăm lăng Bác,

Đã thấy trong sương hàng tre chén ngát,

Ôi! mặt hàng tre xanh xanh Việt Nam,

Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng.

“Ôi!” là từ cảm, bộc lộ niềm xúc động tự hào. Hình hình ảnh hàng tre xanh mang tính chất tượng trưng, giàu ý nghĩa liên tưởng sâu sắc. Tre mang phẩm chất cao cả của con người việt nam Nam: “mộc mạc, thanh cao, ngay thẳng, bất khuất…” (Thép Mới). Có nhà thơ vẫn viết:

… Bão bùng thân quấn lấy thân,

Tay ôm, tay níu, tre sát nhau thêm

Thương nhau tre chẳng ở riêng

Lũy thành từ đó mà nên hỡi người…

 (Tre việt nam – Nguyễn Duy)

Miêu tả phong cảnh (phía ngoài) lăng Bác, nhà thơ làm cho những quan tâm đến sâu nhan sắc về phẩm chất xuất sắc đẹp của nhân dân ta. Khổ thơ tiếp theo nói về Bác. Chưng là tín đồ con ưu tú của dân tộc, là “tinh hoa với khí phách của nhân dân nước ta (Phạm Văn Đồng).

Hai câu thơ sóng nhau, hô ứng nhau với nhì hình hình ảnh mặt trời. Một khía cạnh trời thiên nhiên, rực rỡ, vĩnh hằng “Ngày ngày… trải qua trên lăng”, và “Một khía cạnh trời vào lăng rất đỏ”- hình hình ảnh Bác hồ nước vĩ đại. Màu sắc “rất đỏ” làm cho câu thơ gồm hình hình ảnh đẹp gây ấn tượng sâu xa hơn, nói lên tứ tưởng biện pháp mạng và lòng yêu thương nước nồng thắm của Bác:

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một phương diện trời vào lăng khôn cùng đỏ.

Hòa nhập vào “dòng người” mang đến lăng viếng Bác, nhà thơ xúc động bồi hồi…Thành kính và nghiêm trang. Dòng bạn đông đúc, chẳng khác nào một “tràng hoa” muôn sắc đẹp ngàn hương từ đều miền giang sơn đến ba Đình lịch sử hào hùng viếng lăng Bác. Hình hình ảnh ẩn dụ “tràng hoa” miêu tả tấm lòng biết ơn, sự tôn kính của nhân dân so với Bác hồ nước vĩ đại:

Ngày ngày dòng fan đi vào thương nhớ

Kết tràng hoa dưng bảy mươi chín mùa xuân.

Chữ “dâng” tiềm ẩn bao tình cảm, bao tình nghĩa. Công ty thơ ko nói “bảy chín tuổi” mà lại nói: bảy mươi chín mùa xuân, một cách nói cực kỳ thơ: cuộc sống Bác đẹp tựa như các mùa xuân. Qua đó, ta thấy nghệ thuật lựa chọn ngữ điệu của Viễn Phương khôn xiết tinh tế, biểu cảm cùng hình tượng.

Khổ thơ thứ bố nói về sự vĩnh hằng bất diệt của Bác. Chưng như vẫn nằm ngủ một giấc mộng “bình yên”, trong một phong cảnh thơ mộng. Chưng vốn yêu trăng. Thời kháng chiến, thân núi rừng chiến khu Việt Bắc, Bác đã từng có đầy đủ khoảnh khắc sống hết sức thần tiên:

Việc quân, việc nước bàn xong,

Gối khuya yên giấc bên tuy vậy trăng nhòm.

Giờ đây, bên thơ cảm xúc “Bác im ngủ” một biện pháp thanh thản “giữa một vầng trăng nhẹ hiền ”. Quan sát “Bác ngủ “, nhà thơ nhức đớn, xúc động. Câu thơ “mà sao nghe nhói ở trong thâm tâm “diễn tả sự đau đớn, nuối tiếc thương mang lại cực độ. Viễn Phương gồm một lối viết hàm súc, đầy thi vị; câu chữ để lại những ám hình ảnh trong lòng người đọc.

Khổ thơ cuối nói lên cảm xúc của đơn vị thơ lúc ra về. Biết bao giữ luyến, buồn thương. Nhà thơ hy vọng hóa thân làm cho “con chim hót”, có tác dụng “đóa hoa tỏa hương”, có tác dụng “cây tre trung hiếu” nhằm được tri ân đền ơn đáp nghĩa Người. Ý thơ sâu lắng, hình ảnh thơ đẹp với độc đáo, cách bộc lộ cảm xúc “rất phái nam Bộ”. Đây là đa số câu thơ trội nhất trong bài bác Viếng lăng Bác.

Mai về miền nam thương trào nước mắt mong làm con chim hót quanh lăng bác Muốn làm đóa hoa tỏa mùi hương đâu đây muốn làm cây tre trung hiếu vùng này. Điệp ngữ “muốn làm… “được láy lại tía lần gợi tả xúc cảm thiết tha, nồng hậu của nhà thơ miền Nam so với lãnh tụ.

Viếng lăng Bác, bài bác thơ ngắn nhưng ý thơ, hình tượng thơ, cảm hứng thơ sâu lắng, hàm súc cùng đẹp. Viễn Phương đã lựa chọn thể thơ từng câu tám từ, từng khổ tứ câu, toàn bài xích bốn khổ – một sự phẳng phiu hài hòa để bộc lộ một giọng điệu thơ nghiêm trang, kính cẩn.

Bài thơ là tấm lòng yêu thương, kính trọng và hàm ân Bác. Tâm tình ở trong nhà thơ, của mỗi người Việt nam giới và của tất cả dân tộc. Đó là giá chỉ trị đẩy đà của bài thơ Viếng lăng Bác.

Em hãy phân tích bài xích thơ “Viếng lăng Bác” ở trong nhà thơ Viễn Phương – bài bác làm 3

Viễn Phương tên thật là Phan Thanh Viễn, quê ở An Giang, mảnh đất nền cực nam của Tổ quốc. Ông là công ty thơ xuất hiện sớm độc nhất trong lực lượng văn nghệ giải phóng ở miền nam thời kì phòng Mĩ. Viễn Phương đã tất cả mấy tập thơ được xuất bản, trong đó có khá nhiều bài hay. Bài bác thơ Viếng lăng bác hồ chí minh sáng tác năm 1976, trong bầu không khí xúc hễ của nhân dân toàn nước khi lăng chủ tịch Hồ Chí Minh vừa được xong sau ngày giải phóng miền Nam, thông nhất đất nước, đồng bào miền nam có thế triển khai mong ước được ra tp. Hà nội viếng lăng bác hồ chí minh Hồ. Đây là một trong những bài thơ hay tốt nhất viết về vấn đề lãnh tụ. Bài xích thơ đã có được phổ nhạc cùng được phần đông quần bọn chúng nồng sức nóng đón nhận.

Từ mảnh đất Thành đồng nước nhà vừa trải qua mấy chục năm trời chiến đấu gian khổ chống xâm lăng, Viễn Phương ra thăm khu vực miền bắc và theo dòng người đến viếng lăng hồ chí minh ở quảng trường Ba Đình. Xúc cảm mãnh liệt đã trở thành nguồn thi hứng dạt dào. Bao trùm toàn bài xích thơ là tình cảm thiết tha, niềm khâm phục, ngưỡng vọng, hàm ân và mong nguyện của người sáng tác nói riêng và nhân dân miền nam nói chung đối với Bác.

Giọng điệu thông thường của bài bác thơ long trọng và tha thiết. Các hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng đựng đựng ý nghĩa sâu xa. Ngôn ngữ bình dị nhưng gợi cảm, biểu lộ lòng tôn kính và niềm xúc đụng chân thành trong phòng thơ nói riêng và của mọi fan nói bình thường khi vào lăng viếng Bác.

Cảm xúc trữ tình bỏ ra phối mẫu thơ và ngôn từ thơ. Khung cảnh lăng hồ chí minh được miêu tả từ xa tới gần, từ bao hàm tới thay thể.

Bài thơ tương đối gọn, chỉ gồm 4 khổ, 16 dòng, phối kết hợp giữa diễn tả với bộc lộ tâm trạng của phòng thơ trong cuộc viếng thăm lăng Bác. Ngoại cảnh được diễn đạt bằng vài nét chấm phá, rất nổi bật là hình ảnh hàng tre cùng hình ảnh dòng người vào lăng viếng Bác.

Xem thêm: Dịch Sang Tiếng Anh Con Ve Tiếng Anh Là Gì ? Con Về In English Translation

Bao trùm bài thơ là niềm xúc hễ thiêng liêng, thành kính, lòng hàm ơn và từ bỏ hào pha lẫn nỗi xót xa, nuối tiếc. Cảm hứng ấy đã đưa ra phối giọng điệu của bài thơ. Đó là giọng điệu thành kính, trang nghiêm, cân xứng với không gian thanh tĩnh, thiêng liêng nơi bác Hồ đời đời kiếp kiếp yên nghỉ.